Ai ơi xuôi thuyền về nhà đi thôi
Xôn xao trong gió những mùa lá rơi
Nơi bến sông ngày xưa ấy
Bên lở bên bồi?
Cây xưa chưa từng một lần ra hoa
Sóng vỗ âm u trập trùng vách đá
Miên man sương trắng
bay trên những miền xót xa...
Này là gió xiết những triền rêu xám
Này là nắng phai những bờ lau trắng
Dưới dòng sâu vẫn soi bóng mây trôi
Miệt mài sóng cuốn vơi dần năm tháng
Bao ước mơ tan, bao mùa trăng đắm
Còn in đáy nước trong xanh màu trời
Cây xưa vẫn đợi một lần ra hoa
Suối vẫn miên man dội vào khe đá
Lời rừng thiêng mãi
âm vang từ ngàn mùa xa
Ai ơi xuôi thuyền về nhà đi thôi
Xuân gieo trên sóng những màu lá tươi
Sương trắng bao ngày xưa ấy
tan vào mây trời.
Nhạc và lời: Đinh Hoàng Anh
Người hát: Thái Tĩnh
Phối khí: Hoàng Tùng