Tranh: Thái Tĩnh. Bộ Sữa Nhân gian. Bức 05. Chất liệu: Kích thước:
Cát bỏng
Sắc màu chưa đặt tên
Bước đi,
mình tôi
bên những bức tranh
Chỉ những vần thơ làm bạn thôi, có lẽ
Những chân trời trẻ trung màu xám bạc
Những cánh rừng không biên giới
khe khẽ chuyện trò
Với mình tôi
và đêm. . .
Nói với tôi đi, những sắc màu chưa ai đặt tên
Những giấc mơ của ghềnh đá bên vực thẳm
Những thác ngàn bồng bềnh mây trắng
Nói với tôi,
điều gì nôn nao trong im lặng
điều gì hát lên không thành lời
điều gì ánh trăng không đành lòng mang theo...
Bước đi
mình tôi
căn phòng trải xa tít tắp
Những vần thơ như gió thổi bốn bề
Mở toang lồng ngực nhỏ
bằng những lưỡi dao trong veo
Tận cùng sắc màu là nỗi đau
Tận cùng câu thơ là cái chết
Những bức tường vươn xanh
ngạo nghễ bầu trời
không sinh không diệt
Và vần điệu như hoa nhỏ máu từng dòng
trên trang trắng tươi.
(Đinh Hoàng Anh)