Tranh: Thái Tĩnh. Bộ Sữa Nhân gian. Bức 09. Chất liệu: Kích thước:
Trái tim đất
Hai mươi năm sương lùa trắng tóc
Hai mươi năm nắng phơi rát mặt
Hai mươi năm
ếch kêu râm ran đêm hè đồng vắng
Mưa rơi… mưa rơi… một mình
Mâm cơm bâng khuâng một nửa,
chao nghiêng tiếng anh cười năm xưa
Mùi mồ hôi mặn vẫn đâu đây những chiều nắng gắt
Đôi khi anh về trong bước chân người con trai đã lớn
Đêm trăng sân nhà ngan ngát hoa rơi
Hai mươi năm
chị giấu anh vào trong đáy mắt sâu dần
Hai mươi năm
đất vẫn hát cùng chị lời ca anh dang dở
Trên cánh đồng nước dâng,
ếch vẫn gọi râm ran những mùa xa ân ái
Xưa rồi… xưa rồi.. bên nhau
Hai mươi năm trăng đã lặn vào đâu
Xuân đã trải nắng hai mươi lần trên lối cũ
Trái tim đất hát không nguôi lời ca của cỏ
Cuối cánh đồng xa
biết bao mùa ân ái vẫn chưa phai.
(Đinh Hoàng Anh)