Họa sĩ Thái Tĩnh. Bộ tranh Nhịp điệu của nắng. Bức 03. Chất liệu: sơn dầu. Kích cỡ 1m x 1,2m.
Xuân đã đi ra từ mùa đông lạnh lẽo khô cằn, mầm cây nẩy lộc xanh mơn mởn từ gốc cây già, đứa trẻ lớn lên và cùng những nếp nhăn ngày càng dầy trên mặt cha mẹ. Trong sự già nua ấy chứa đựng bao nhiêu câu chuyện, bao nhiêu sự thông tuệ và tình yêu để những mầm non đó mọc lên và sinh sôi nảy nở…
Hãy lắng nghe mạch ngầm của sự chuyển giao âm thầm và mãnh liệt này này bạn nhé…
Câu chuyện bên bếp lửa
Nếu không kể thì những câu chuyện sẽ bay mất về trời
Hóa thành mây và tan thành mưa
Rồi ngấm vào cỏ xanh, và sẽ chẳng còn ai nhớ nữa
Bà ngồi âm thầm truyện trò cùng lửa
Gốc cây già đang cháy hết những tàn than…
Những đứa trẻ vừa nghe, vừa ngủ mơ màng
Trái tim nhớ một nửa, nửa còn lại để giấc mơ nhớ nốt
Rừng ngoài kia càng lạnh thì lửa càng ấm
Những câu chuyện lan vào đêm như những bàn tay vuốt ve
Cũng có khi đêm khuya quá, chẳng ai còn lắng nghe
Có lẽ trong giấc mơ,
những câu chuyện lại rong chơi mọi miền xa lắc
Với những nụ cười và những khuôn mặt khác
Còn câu chuyện của bà lại ủ trong than
Bà chầm chậm. đứng lên, rồi chầm chậm ra sân
Kể với bao gốc cây trong vườn những gì chưa kể hết
Biết đâu đấy, cây đào nhớ được hay cây mơ nhớ được
Và ngày mai những nụ cười sẽ nở thành hoa
Rồi có thể một ngày kia, khi cây đã thật già
Cây lại thắp câu chuyện của bà thành lửa
Những đứa trẻ lại cười, những giấc mơ còn cười tươi hơn nữa
Bên những gốc củi đang hân hoan cháy hết những tàn than.
(Đinh Hoàng Anh)