024 36252237
smtn@gmail.vn

Trang chủ

/

Văn thơ

Văn thơ

Về với thiên nhiên: Cây

Mỗi khi nhắm mắt lại, tôi thường thấy trước mặt tôi hiện ra một cây cổ thụ to mọc trên một thảm cỏ xanh ngát, cạnh một hồ nước trong, xa xa là núi. Thấp thoáng một căn nhà gỗ với những đồ đạc đơn sơ cũng bằng gỗ… Tôi luôn cảm thấy có sự kết nối vô hình nào đó với những cây. 

Khi về với thiên nhiên, tôi thường đưa tay chạm vào cây, vỏ cây thô ráp cọ vào da tay rất dễ chịu. Cọ nhẹ hơn một chút và đừng ấn lòng bàn tay vào vỏ cây, xoay nhẹ bàn tay theo vòng tròn, bạn sẽ thấy như có một lớp đệm bằng không khí rất mềm, rất ấm giữa tay bạn và vỏ cây, hai thể năng lượng của cây và bạn đang giao hòa với nhau. Khi đó bạn sẽ cảm thấy, cây không còn là vật vô tri vô giác nữa, mà là một cơ thể sống. Áp tai vào thân cây, bạn sẽ nghe thấy âm thanh của cây, có gì đó giống như đang cựa mình khe khẽ, có gì đó giống như những mạch máu đang chảy dưới lớp vỏ…

Bạn sẽ thấy dường như tất cả những cái lá xanh ngát kia đang xoay về phía bạn, nhờ gió nó dường như đang hát ru bạn, bài hát ru của mẹ Trái Đất… Bạn có thể đứng như thế, 10’, 20’… hay lâu hơn nữa để cây truyền sức sống và sinh lực cho bạn, để rồi khi rời ra, bạn thấy mình tỉnh táo khỏe khoắn và minh mẫn hơn hẳn.

Không tin bạn cứ thử xem.

Trương Thị Như Quỳnh 

Ảnh: Trương Thị Như Quỳnh