024 36252237
smtn@gmail.vn

Trang chủ

/

Văn thơ

Văn thơ

Con đường trăng



Đã lâu rồi
em đi tìm anh
Con đường trăng chảy dài khe núi
Những mái nhà nghiêng đầu mệt mỏi
Bao nhiêu giấc mơ lọt qua cửa sổ
dâng tràn sương đêm

Đã lâu rồi
mình trăng và em
Nghiêng bất tận bao nẻo đường không ngủ
Vết chân thì thầm những gì với cỏ
Qua hết chiều dài canh thâu

Đã lâu rồi
đường có chờ không?
Ô cửa nào đón vì sao rơi xuống?
Bao nhiêu trăng chất đầy lồng ngực
Dang tay cây đón gió trời

Đã lâu
đã lâu
đã lâu
Khe núi vẫn chảy dài
Nước dìu trăng đi tìm biển cả
Cỏ gọi em tới những miền xa lạ
Anh
và anh
và anh
và anh…

Dang tay cây ôm rừng đêm
Trăng loáng ướt
đầm đìa sương lạnh
Bao nhiêu giấc mơ vỗ cánh
Bay theo gió lặn vào mây

Cỏ vẫn thì thầm mãi chưa nguôi
Tiếng những vết chân trên đường khuya để lại
Những mái nhà vẫn nghiêng đầu mệt mỏi
Nhiều năm xưa
em lặn lội đi tìm.

Đinh Hoàng Anh
Tranh: Thái Tĩnh