024 36252237
smtn@gmail.vn

Trang chủ

/

Văn thơ

Văn thơ

Khúc ru số 22: Hồ cạn



Nước cạn dần và hoa tím lan dần, như vết chân của mùa xuân. Hồ co mình lại như một giọt lệ lớn sắp khô.
Những doi đất mỉm cười trong nắng sớm. Những ngọn lau sậy vươn mình sau giấc ngủ dài để hát tiếp khúc hoan ca cùng gió. Đâu đây vết chân những đôi tình nhân rải trên bờ nắng như những ngôi sao...
Chỉ có một mùa ngắn ngủi thôi cho hoa tím, cho những lời yêu đương thủ thỉ với sao trời, cho những chú cò ngẩn ngơ lượm ánh trăng trên cát.
Chỉ có một mùa ngắn ngủi trước khi những cơn mưa lại ùa về, và hồ lại dâng đầy lệ, chẳng còn dấu vết những vạt cỏ vừa lan.
Chỉ có một mùa ngắn ngủi để nắng chiều đùa giỡn trên những hàng lau trắng.
Nhưng mà khi hồ cạn nước thì mùa xuân vẫn mở hội, không bận tâm tới những cơn mưa đã dâng tới chân trời.
Những tiếng bìm bịp vẫn gọi nhau từ hai triền núi, như dệt cây cầu vô hình qua hai bờ sinh tử.
Và những cơn gió mang hương hoa tím tới những vầng mây trắng trôi xa...

Đinh Hoàng Anh
Ảnh: Trinh Ta