Đêm loang dần...
Có tiếng ngôi nhà trong phố khóc khe khẽ. Và tiếng gió thì thầm an ủi:
- Chẳng cần bay lên ngươi vẫn chạm tới được vầng trăng.
Ngôi nhà im lặng. Những bức tường đã phai màu loáng ướt.
- Chỉ cần một làn hương nhỏ nhoi của đóa nhài trắng trên sân thượng, khi mọi ngọn đèn đã tắt.- Gió vừa nói vừa cười, và chầm chậm bay đi...
Đinh Hoàng Anh
Ảnh: Như Quỳnh