024 36252237
smtn@gmail.vn

Trang chủ

/

Văn thơ

Văn thơ

Xuân chậm



Trong khu vườn mùa xuân xanh mướt, tươi thắm, có một thân cây khô khẳng. Nhìn những cành nâu trơ trụi, với lớp vỏ rơm rớm sương chiều, không ai nghĩ cây còn sống.
Thế mà, khi bẻ thử một nhánh nhỏ nhất, đen sạm nhất, sẽ thấy bên trong vẫn là màu xanh, lặng yên, tươi tắn, và rất đỗi dịu dàng.
Cây vẫn đợi chờ thời khắc của mình. Bởi lẽ mùa xuân không đến cùng một lúc cho tất cả các sinh linh.
Nhìn cái cây đứng thẳng, nhẫn nại, khiêm nhường, với lớp vỏ nứt nẻ trong sương chiều giá lạnh, giữa những đóa hoa và những lộc non mơn mởn của khu vườn... ta chợt lặng đi như nghe được điệu nhạc thành kính và dịu dàng của thời gian.
Không so sánh, không vội vã, không lo lắng, chỉ bình thản đợi chờ... Và bên dưới lớp vỏ khô là một đời sống âm ỉ mãnh liệt, là tình yêu vô bờ bến, là lòng tin mãnh liệt vào Tạo hóa, vào mùa xuân của bản thân mình.

Đinh Hoàng Anh
Ảnh: Như Quỳnh