Thoáng hiện
Vết thơ (số 9)
Điệu buồn vô tận của sương xuân
Lan trên những đọt rừng mướt lá
Dường như mùa đông không thể nào đi khỏi
Mà không vương lại nỗi niềm
Ai mắc võng tiếng chim chiều
trên hai đầu núi
Đung đưa những vết thơ bay
Đinh Hoàng Anh
Ảnh: Thái Tĩnh