Vết thơ (số 7) Dường như thời gian là không có thật Khi môi sương ứa lạnh giữa vườn xuân Đất nâu chợt tỉnh rùng mình gợn sóng Những vết thơ trong veo rịn ướt da trời. Đinh Hoàng Anh Ảnh: Thái Tĩnh