Thoáng hiện
Vết thơ (số 1)
Đôi khi nỗi buồn
Bỏ quên đâu đó trong bụi bặm
Chợt xoáy vào tim như lưỡi lê
sắc lạnh sao đêm
Và bóng tối rơi
từng giọt bỏng rãy
Thành những vết thơ màu đỏ
Ngoài kia, lồng ngực hồ xanh
vẫn nhè nhẹ...
phập phồng...
Đinh Hoàng Anh
Ảnh: Thái Tĩnh