024 36252237
smtn@gmail.vn

Trang chủ

/

Văn thơ

Văn thơ

Khúc ru số 27: Người bạn cũ



Đôi khi, một người ta quen thân đã lâu chợt hiện ra trong dáng vẻ khác lạ.
Như thể có luồng ánh sáng chiếu rọi từ bên trong. Và ta ngỡ ngàng vì một vẻ đẹp chói ngời nhưng thầm kín.
Lẽ nào người bạn của ta đây ư? Ta tự hỏi và bâng khuâng, giống như chợt thấy một đóa hoa nằm lặng lẽ giữa khu vườn hoang chợt bừng sáng lên trong buổi ban mai.
Và thường là, vẻ đẹp ấy thật hồn nhiên, thật tinh khôi, như từ thời thơ ấu xa xăm.
Vẫn còn đứa trẻ ngây thơ tươi sáng trong tâm hồn người bạn ấy, và có lẽ cả trong tâm hồn ta nữa. Khoảnh khắc những đứa trẻ nhận ra nhau là một trong những đóa hoa hiếm hoi nở giữa vườn đời, khiến cho tâm hồn ta tràn ngập ánh sáng dịu dàng, trắng trong và an ủi.
Như thể khúc nhạc của trời xanh luôn gọi ta từ một bến bờ đôi khi quên lãng nhưng ta vẫn hoài mong và tha thiết được trở về.

Đinh Hoàng Anh
Ảnh: Như Quỳnh