024 36252237
smtn@gmail.vn

Trang chủ

/

Văn thơ

Văn thơ

Để dành những lời ru



Tuổi thơ đi qua, và những lời ru của mẹ ươm vào da thịt
Tuổi thanh xuân trôi qua, và những lời ru của người tình dệt giấc mơ từ ánh trăng thu rơi trong sương
Niềm vui, nỗi buồn đi qua, lời ru của những người ta gặp trên đường đời đọng vào ánh mắt thăm thẳm lòng trắc ẩn
Những cánh hoa sắp tàn cất lời ru trong chiều hôm.
Đàn cò trắng ru bóng mây tan vào đáy nước.
Mùa thu ru từng sợi tơ nhện giăng trên cỏ đã ngả vàng.
Vạn vật thiết tha ru tình yêu xâu chuỗi tử sinh.
Và lời ru trong trắng nhất khẽ thốt lên trên làn môi bé em giữa cơn mơ đòi sữa mẹ...
Xin để dành những lời ru trong cõi thâm nghiêm sâu thẳm của trái tim. Để một ngày lạc giữa chợ chiều vãn nắng, đôi chân mệt mỏi tìm được đường về.
Xin để dành những lời ru như ngọn đèn trong đêm vắng. Để khi chợt tỉnh từ mộng mị rối ren, làn da run rẩy như có bàn tay ve vuốt.
Xin để dành những lời ru như ngôi sao bé bỏng. Để soi đường cho những con mắt tuyệt vọng chìm trong rừng thẳm.
Xin để dành những lời ru cho người bước vào cõi đời với lòng dũng cảm.
Xin để dành những lời ru cho người bước ra khỏi cõi đời với sự hiền minh.
Ru trong gào thét
Ru trong đắng cay
Ru trong lỗi lầm
Ru trong sinh sôi và tận diệt
Ru trong bừng nở và tàn lụi
Ru trong say đắm và hận thù
Ru trong mênh mang yên lặng
Ru trong lòng đất đen thẳm sâu những mạch nguồn nối tiếp không ngưng nghỉ.
Ru trong trời xanh không tận cùng không giới hạn không dấu vết.
Xin để dành những lời ru, như cây để dành mùa, như sương để dành lệ, như nắng để dành hoa, như đất trời để dành hơi ấm giữa hư không.

Thơ: Đinh Hoàng Anh
Ảnh thác Bản Giốc, Cao Bằng: Trương Thị Như Quỳnh