024 36252237
smtn@gmail.vn

Trang chủ

/

Văn thơ

Văn thơ

Khúc ru số 28: Tiếng chim giữa phố



Tìm đến giữa những dãy phố lấm bụi này, là một tiếng chim khắc khoải.
Giữa nan lồng có những mảnh trời run rẩy trong tiếng hót.
Vào buổi sớm tinh mơ tràn sương giá, vào buổi chiều đầy mây, hay vào đêm trăng nhợt nhạt, khi những mái nhà xiêu vẹo giấu mặt vào bóng tối, tiếng chim ấy run rẩy như tiếng khóc của bé em lạc mẹ.
Thế rồi, trong một ngày mưa rơi nào đó, ta chợt nghe thấy chú chim ấy đang hót ngay giữa trái tim ta. Da diết, khẽ khàng, như tiếng vọng từ vách núi xa vời vợi...
Ta muốn bẻ những chiếc nan lồng mỏng manh như tơ nhện ấy và thả chú chim nhỏ bay đi. Nhưng rồi không thể.
Những chiếc nan lồng ấy được chuốt từ bao hồi ức, bao giấc mộng, bao nỗi đau, bao niềm vui của đời ta. Chúng thân thương với ta biết mấy.
Và khi chim đã bay đi, lồng đã nát vụn, thì ta còn lại gì đây trong cuộc đời này?
Gió, trăng, sao, mây trắng... đều im lặng. Phố phường và bụi vàng cũng làm ngơ. Không ai trả lời cho ta ngoài những nhịp tim nhức nhối như tiếng vó ngựa muốn xé toang lồng ngực.
Còn lại gì? Còn lại gì? Còn lại gì? Không lẽ chỉ là một chú chim nhỏ nhoi bị giam cầm, với tiếng hót như những vụn sao rơi?
Những mảnh trời xanh vẫn run rẩy giữa nan lồng.

Đinh Hoàng Anh
Ảnh: Ringgongo